Tiểu Hạ (22 tuổi) vốn là một cô gái được nuông chiều từ nhỏ, còn Tiểu Canh thì lại xuất thân từ một gia đình nông thôn nghèo khó. Cả hai người đều sinh ra và lớn lên tại thị trấn Ân Thi, Hồ Bắc, Trung Quốc. Quen nhau từ năm 15 tuổi, Tiểu Canh sau bao nhiêu năm kiên trì theo đuổi, cuối cùng cũng đã giành được cái gật đầu đồng ý của Tiểu Hạ.
Trong suốt 2 năm nay, họ cùng nhau lặn lội đến Quảng Đông kiếm việc làm để chuẩn bị cho cuộc sống riêng của mình. Thu nhập tuy có bấp bênh, nhưng cuộc sống của hai người lúc nào cũng hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười.
Hình ảnh hạnh phúc của cặp đôi trước khi vụ tai nạn xảy ra.
Thế nhưng, có ai ngờ, khi chỉ còn nửa tháng nữa là chuyện tình đẹp như mơ của họ sẽ trở nên viên mãn với một đám cưới hạnh phúc thì Tiểu Canh không may lại xảy ra chuyện. Nhớ lại 12 ngày trước khi sự việc đau lòng vẫn chưa xảy ra, Tiểu Hạ rơm rớm trong nước mắt: "Trước khi ra khỏi nhà, anh ấy vẫn còn dặn đợi anh về nhà rồi mình ăn cơm cùng, thế mà chỉ 1 tiếng sau, tôi như chết lặng khi nhận được tin anh ấy bị bỏng xăng nghiêm trọng, tính mạng đang bị đe dọa nên đã được đưa vào bệnh viện cấp cứu".
Tiểu Canh được chẩn đoán bỏng cấp độ nặng, toàn thân thương tích đến 92%. Không những cơ thể lẫn mặt mũi đều trở nên biến dạng nghiêm trọng, anh còn phải chấp nhận sống cuộc sống của một người tàn tật suốt phần đời còn lại của mình.
Tiểu Canh bỏng nặng 92% và phải đối mặt với cuộc sống của một người tàn tật sau khi tỉnh lại.
Do bệnh viện ở quê không có đủ điều kiện, Tiểu Canh ngay trong đêm đã được chuyển đến một bệnh viện khác ở Vũ Hán để kịp thời chữa trị. Kể từ lúc người yêu nhập viện, Tiểu Hạ không dám rời anh dù chỉ nửa bước. Ngay cả đến đêm, cô cũng ngủ gục ở ngoài hành lang vì không biết khi nào người yêu mới tỉnh lại. Suốt một tuần liền, vì lo lắng khiến Tiểu Hạ ăn không ngon, ngủ không yên, sắc mặt mỗi lúc một nhợt nhạt. Bố của Tiểu Canh không đành lòng nên đã thuê cho cô một căn phòng nhỏ đối diện với bệnh viện để tiện bề chăm sóc.
Từ khi Tiểu Canh được 4 tuổi, bố mẹ anh ly hôn. Từ đó mọi việc trong nhà đều do một tay người bố gánh vác. Nhà anh nghèo, trời mưa tường ẩm ướt vì khắp nhà bị dột, tiền bạc thậm chí còn không đủ để trang trải cuộc sống hàng ngày huống chi nói đến có của dư của để để tiết kiệm cho con cho cái sau này.
Tiểu Hạ nhợt nhạt vì bao đêm không ăn không ngủ lo lắng cho người yêu.
Và rồi đùng một cái, tai nạn ập xuống, số tiền viện phí trở thành gánh nặng đè lên vai của người bố. Bố anh cố nén nước mắt, chạy về quê mượn tiền họ hàng, bạn bè để con được chữa trị trong điều kiện tốt nhất, chút dành dụm ít ỏi còn lại, ông đưa hết cho Tiểu Hạ để cô có chút ít chi tiêu. Nhận thức được điều đó, Tiểu Hạ không dám lãng phí tiêu xài bất cứ thứ gì, thậm chí còn có những hôm cô tiếc tiền không ăn không uống, tối về đến phòng chỉ qua loa một gói mỳ ăn liền cho xong bữa.
Tiểu Hạ chia sẻ, cô luôn cảm thấy vô cùng sợ hãi mỗi khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Tiểu Canh. Không phải vì vẻ ngoài biến dạng của anh, mà là cảm giác lo sợ khi chứng kiến người mình yêu nằm chông chênh trên sợi dây sinh tử, không biết lúc nào sẽ lặng lẽ mà đi mất. Có những đêm cô không dám ngủ, hoặc có ngủ thì lại giật mình tỉnh dậy trong đêm cũng chỉ vì nỗi lo canh cánh thường trực ấy.
Dù cho có lóng ngóng, không quen làm việc nhà nhưng Tiểu Hạ vẫn vì người yêu mà tự tay làm mọi việc.
Sau 12 ngày bất động trên giường bệnh, Tiểu Canh đã tỉnh lại và bắt đầu lấy lại nhận thức. Việc hồi phục của anh cũng có tiến triển tốt đẹp. Tiểu Hạ không ngừng khóc vì quá vui mừng và hạnh phúc.
Trong căn phòng nhỏ được thuê chưa đến 7 mét vuông kín như bưng, cứ đều đặn 6 giờ sáng mỗi ngày, Tiểu Hạ lại rửa mặt chải đầu đơn giản rồi nhanh chóng chạy đi mua thức ăn để nấu đem vào phòng bệnh cho người yêu. Thái thịt, nhặt rau, vo gạo, nấu cơm – những thứ trước giờ Tiểu Hạ vốn được nuông chiều không bao giờ phải đụng tay đến thì giờ đều do một tay cô làm hết. Việc phải chăm sóc một người cũng khiến cô gặp không ít khó khăn vì không biết phải bắt đầu từ đâu.
Rất nhiều người đều khuyên cô nên tìm cho mình một hạnh phúc mới, không nên vì Tiểu Canh mà ràng buộc bản thân không được có sự lựa chọn khác. Bố mẹ ra sức ngăn cản, mọi người xung quanh đều cho rằng cô quá dại dột, nhưng Tiểu Hạ lại hạnh phúc với quyết định sẽ tiếp tục gắn bó bên cạnh Tiểu Canh của mình.
Tiểu Hạ quyết tâm sẽ tiếp tục ở cạnh người yêu và sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc anh suốt phần đời còn lại của mình.
Đối mặt với tương lai vẫn còn vô vàn khó khăn và thử thách khác, cô gái yếu đuối ngày nào giờ càng vững tâm và mạnh mẽ hơn ai hết. "Đợi thêm một thời gian nữa, khi anh ấy được chuyển về phòng bệnh thường thì tôi sẽ trả lại phòng trọ và kiếm việc làm mới ở đây. Tôi đã nhờ một vài người bạn ở Vũ Hán giới thiệu việc làm cho rồi, sau này tiền ít tiền nhiều tôi cũng sẽ cố gắng chăm chỉ để còn có thể tiếp tục chăm sóc cho anh ấy, cũng như cách mà anh ấy đã từng hết lòng để yêu thương và che chở cho tôi".
No comments:
Post a Comment